Giải pháp vĩ mô nhằm nâng cao hiệu quả thị trường BĐS

0
392

 

 

 

Ổn định tâm lý người dân, tránh tình trạng đầu cơ bằng các quy định hợp lý và sử dụng có hiệu quả hơn công cụ tài chính trong quản lý Nhà

nước về đất đai

 

Chính sách tài chính về đất đai cần được hoàn thiện để đảm bảo các

vấn đề xã hội, chống lãng phí đất và hạn chế đầu cơ. Ta có thể sử dụng chính sách thuế và phí để điều tiết khối cầu. Thực ra, các chính sách thuế và phí có tác dụng điều tiết cả khối cung lẫn khối cầu. Nhưng trong tình hình thị trường bất động sản nước ta hiện nay, yêu cầu trước hết của chính sách tài chính đất đai là điều tiết khối cầu, hạn chế hiện tượng đầu cơ nhà đất làm phát sinh “cầu ảo”. Nghị quyết Trung ương 7 – Khoá IX đã yêu cầu xây dựng và thực hiện

 

 

chính sách tài chính về đất đai đồng bộ với các chính sách khác nhằm lành

mạnh hoá và phát triển thị trường bất động sản, nhưng đến nay các chính sách tài chính về đất đai chậm được ban hành. Các công trình hạ tầng kỹ thuật – xã hội, nhà nước đầu tư nhằm chỉnh trang và phát triển đô thị, nâng giá trị quyền sử dụng đất. Tuy nhiên, người hưởng lợi lại không chịu bất kỳ một nghĩa vụ tài chính nào. Khi tiến hành quy hoạch, nảy sinh vấn đề sẽ có một số người được lợi và một số người bị thiệt. Nhiều nhà đầu tư dự án xây dựng nhà ở của các doanh nghiệp kinh doanh bất động sản cố tình kéo dài thời gian thực hiện để chờ Nhà nước đầu tư các công trình giao thông kết nối và các công trình phúc lợi công cộng khác để được hưởng lợi. Ở nhiều nước trên thế giới như Mỹ, Nhật, Hàn Quốc, người ta sử dụng chính sách thuế và phí để giải quyết sự bất hợp lý đó. Để chống hiện tượng đầu cơ nền nhà trong các quy hoạch xây dựng nhà ở, phải quy định chặt chẽ về tiến độ và nội dung xây dựng, dùng chính sách thuế để buộc nhà đầu tư phải bảo đảm kết cấu hạ tầng công cộng được xây dựng hoàn thiện trước khi bán nền nhà cho người mua nền nhà xây dựng nhà ở và đánh thuế bất động sản luỹ tiến để chống lại hiện tượng mua nền nhà đất rồi bỏ hoang trong các khu đô thị, làm chậm tiến độ xây dựng theo kế hoạch. Đối với các dự án đầu tư đô thị có quy mô lớn, nên nghiên cứu cho phép tổ chức thành những cấp các nhà đầu tư khác nhau để thực hiện việc xây dựng hạ tầng tổng thể của dự án theo quy hoạch, đồng thời chuyển nhượng cho những nhà đầu tư thứ cấp thực hiện từng phân khu chức năng theo quy hoạch cho đến khi tạo ra sản phẩm cuối cùng. Tuy nhiên, Nhà nước phải quản lý chặt cấp các nhà đầu tư đầu tiên, tránh tình trạng buông lỏng quản lý như vừa qua đã diễn ra ở nhiều dự án.